Nguyên Đỗ

Giọng Nói Miền Nam, Biết Nhớ Hôn?

Cô bé miền Nam ghé tới kìa
Nồi chè em nấu đãi ai kia?
Em đem tới đãi anh ăn đó
Ăn hết nha anh, đãi bạn bè
Dịu dàng em hỏi có ngon hôn?
Ấy chết, anh run súyt mất hồn
Muốn ghẹo, mà sao run quá xá
"Thích lắm chè thơm, em biết hôn?"
Em nhéo anh đau, "Cứ ngạo hoài!"
Nửa ngày em nấu tặng riêng ai
Anh cười, mắc cỡ, không thèm đến
Mai mốt rồi xem ai nhớ ai
Em về quê ngoại, mắt u buồn
Em sợ tình yêu sẽ mất luôn
Em hỏi, "Một mai anh có nhớ
Tiếng cười, giọng nói của em hôn?"
Anh đợi mấy mùa chẳng được tin
Băn khoăn chẳng biết mọi cơ tình
Biết đâu quê ngoại là quê mới
Theo cả gia đình đi vượt biên
Sông nước phù sa cũng luyến thương
Rồi anh cũng phải bước lên đường
Như con nhạn trắng bay ra biển
Kiếm bạn mịt mùng xa cố hương
Nhớ mối tình em chết nửa hồn
Nhớ từng chi tiết biết gì hôn?
Nhớ bàn tay nhỏ, nhớ môi mắt
Nhớ tiếc đôi mình chưa dám hôn
Nhớ lắm này em, nhớ nước dừa
Biết giờ quê cũ nước ròng chưa
Những ngày thân ái không còn dấu
Giọng nói miền Nam như nắng mưa
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Giọng Nói Miền Nam, Biết Nhớ Hôn?"